Giáo dục bằng cách cộng tác với Tự Nhiên

“Hai năm đầu tiên của cuộc đời là quan trọng nhất. Quan sát chứng minh rằng trẻ nhỏ được phú cho những năng lực tinh thần đặc biệt và chỉ ra những phương pháp mới để trẻ có thể bộc lộ chúng – theo nghĩa đen “giáo dục bằng cách cộng tác với tự nhiên”. Thế nên một con đường mới bắt đầu ở đây, nơi mà thầy giáo không phải là kẻ sẽ dạy đứa trẻ mà chính đứa trẻ là người sẽ dạy cho thầy giáo.” – Maria Montessori

Hay như bác sĩ Montanaro đã nói rằng trẻ sơ sinh là những con người nhỏ bé về kích cỡ nhưng lại có khả năng tinh thần to lớn và nhiều khả năng thể chất mà ta không thể nào chứng kiến được nếu không có một môi trường hỗ trợ để những khả năng này hé lộ.

Vậy làm sao để chúng ta có thể tạo ra một môi trường để hỗ trợ và chứng kiến được sự hé lộ của những năng lực to lớn này?

Hãy lấy ví dụ về cách chúng ta tạo môi trường để con có thể tự mình học cách bước đi.

Chúng ta cần tạo một môi trường không có chướng ngại cản trở và hỗ trợ việc TỰ DO VẬN ĐỘNG của con.

TỰ DO KHI MÔI TRƯỜNG AN TOÀN: Chúng ta cần chắc chắn rằng môi trường hoàn toàn an toàn với con, ví dụ như không có vật sắc nhọn, những nội thất trong môi trường mà con bám vào để đứng dậy và vịn tay vào để đi hoàn toàn vững chắc. Chúng ta có thể cung cấp là một thanh ngang được treo dưới thấp ở trên tường, hay một món đồ gia dụng nặng và chắc chắn đảm bảo sự an toàn khi nâng người lên để bám vào và lần dọc theo đó để bước đi.

TỰ DO KHI KHÔNG PHẢI PHỤ THUỘC VÀO NGƯỜI LỚN: Một chiếc xe goòng nặng với tay cầm thẳng đứng vững chắc là dụng cụ tập đi tốt nhất cho con bất cứ khi nào con muốn. Con có thể chủ động tiến lại và sử dụng xe lúc nào con muốn, và con hoàn toàn có thể dừng lại theo ý con mà không cần đến bất cứ sự phụ thuộc nào vào người lớn.

TỰ DO VẬN ĐỘNG KHI KHÔNG CÓ CÁC CÔNG CỤ TRỢ GIÚP BÊN NGOÀI: con có khả năng di chuyển cơ thể mà không cần đến công cụ trợ giúp bên ngoài như xe tập đi, ghế nhún và xích đu; là con có thể di chuyển tùy theo các khả năng đang phát triển, dần dần học vươn tới và nắm bắt, học lật người, học bò, ngồi dậy và nâng người lên tới tư thế đứng và bước đi – TẤT CẢ ĐỀU TỰ BẢN THÂN CON LÀM.

TỰ DO KHI KHÔNG BỊ BÓ BUỘC BỞI TRANG PHỤC: Để con mặc các quần áo thoải mái, dễ dàng vận động và không hề có bất cứ sự vướng víu nào. Và hãy để con đi chân đất để bàn chân của con có thể cảm nhận được cảm giác thăng bằng.

Thật đáng bỏ công để chúng ta nhìn thấy sự tự tin, sự thăng bằng, cái tư thế và sự khéo léo thể chất của con đã được phép phát triển một cách tự nhiên nhờ vào những nỗ lực của chính mình đúng không ạ?

Nguồn: Tham khảo từ “Em bé hạnh phúc” – M.S. Stephenson

Ảnh: Sưu tầm